dù cái chết đã được báo trước, và đang tiến gần.
AIREN
Thông tin chung:
Tên khác:
愛人
Ai Ren
Ai-ren
Tác giả: Tanaka Yutaka
Thể loại: ecchi, mature, lãng mạn, khoa học viễn tưởng, seinen, bi kịch, tâm lí
Độ dài: 5 tập
Tình trạng: đã hoàn thành
Năm: 1999
NXB chính thức: Hakusensha
Tạp chí: Young Animal (Hakusensha)
Link đọc online bản dịch tiếng Việt
Tóm tắt:
Ikuru là một bệnh nhân đang sống những ngày cuối cùng của cuộc đời mình. Khi còn rất bé, anh đã từng suýt chết, và các bác sĩ đã cố gắng cứu sống anh bằng cách cấy ghép một số bộ phận thay vào những phần không thể phục hồi sau tai nạn. Nhưng những phần ấy không thể đồng hóa với cơ thể của Ikuru. Cái chết là tương lai gần đang chờ anh phía trước.
Trong nỗi tuyệt vọng của một người đã cố gắng tự tử nhiều lần, Ikuru đồng ý tham gia một chương trình tên là “Nắm giữ hy vọng”. Các nhà khoa học tạo ra những AGH-RMS, hay còn gọi là Airen (người yêu), như người sẽ chăm sóc các bệnh nhân có vấn đề về tâm lý.
Thế nhưng, Airen được tạo ra để dành cho Ikuru, lại bị trục trặc một chút. Cô ấy, cả khuôn mặt và tâm hồn, đều ngây thơ như một đứa trẻ. Chắc chắn cô ấy không thể là y tá tuyệt vời, nhưng Ikuru đã cảm thấy cuộc sống của mình dần thay đổi bên cô...
Nhận định riêng:
Không cần đợi tới lúc cô giáo của Ikuru đến thăm anh, chỉ cho anh thấy rằng tin vào tình yêu và nụ cười của các Airen là một sự sai lầm, và rằng đó cuối cùng chỉ là trò lừa dối; hẳn bất cứ ai bước vào thế giới của Airen cũng đã thấy trong lòng dấy lên nỗi nghi hoặc từ đầu.
Dưới góc nhìn của khoa học, Airen chỉ là một người máy, được tạo ra bằng phương pháp nhân bản vô tính gen người nhằm hỗ trợ cho các bệnh nhân có vấn đề về tâm lý trong những ngày tháng cuối cùng của họ. Thế nên, sẽ không tránh khỏi việc có những luồng ý kiến phản đối bởi coi sự chăm sóc của người máy là lừa dối.
Nhưng mà, điều đó có phải là tàn nhẫn hay không?
Ikuru đã luôn tự hỏi, tại sao mình còn phải sống? Sống để chờ đợi và sợ hãi một cái chết đang âm ỉ lớn dần trong chính bản thân mình. Đã nhiều lần, anh muốn cắt bỏ kẻ thù của chính mình, dù với “căn bệnh” hy hữu của anh, chính các bác sĩ cũng không xác định được bộ phận nào đang là “kẻ thù” nữa! Anh từng phải nhập viện trong tình trạng toàn thân băng bó, vì những vết thương do muốn đánh bại kẻ thù không xác định. Như thế chỉ càng làm cơ thể anh suy nhược mà thôi.
Cho tới ngày Airen xuất hiện.
Anh đặt tên cho cô ấy là “Ai”, vì ngày đầu tiên không nói được, tới ngày thứ hai mà cô ấy vẫn chỉ “Ai, Ai” thôi. Ai trong tiếng Nhật vừa có nghĩa tương đồng với “Vâng”, nhưng cũng có nghĩa là “Yêu” nữa. Ai, cô bé ấy, dù có được gọi là người máy hay người nhân bản, vẫn hoàn thành trọn vẹn nhiệm vụ của mình: đem lại tình người cho người đang quẫn trí.
“Em muốn anh tiếp tục sống.”
Bất kể là lừa dối, là lập trình, bất kể là nếu sự sắp đặt của tổ chức có lệch đi một chút thì người nhận được nụ cười ấm áp của Ai sẽ không phải là Ikuru. Có còn quan trọng nữa không, khi Ai đến đã đem ánh sáng theo cho cuộc sống u ám chán chường của Ikuru?
Dù Ai yêu anh rất dễ dàng, bởi vì đó là lập trình; nhưng chúng ta liệu có nên gọi đó là tàn nhẫn khi Ikuru đã yêu Ai?
Có người nói, đưa ánh sáng đến cuộc đời tăm tối của một người, rồi lại thô bạo tắt phụt nó đi, thì còn tàn nhẫn hơn là mặc kệ anh ta vật vã với số phận bất hạnh của mình. Nhưng tôi thì ngược lại. Hãy nhìn Ikuru, nhìn nụ cười của anh ấy khi cuộc đời có thêm một người. Nhìn giọt nước mắt đã rơi khi được vùi đầu vào hơi ấm. Ừ thì ecchi, ừ thì tắm chung đấy. Nhưng xin đừng cười rồi phán rằng đó chẳng qua là phản ứng sinh lý bình thường. Đó là tình người, là thứ mà Ikuru khao khát, bởi dù trước đây mọi người có đối xử tốt với anh đến đâu, cũng chưa ai gần gũi hồn nhiên và hết lòng như Ai cả.
Có Ai, anh hiểu rằng cuộc sống này, vẫn còn có người sẽ chết trước mình.
Có Ai, anh đủ can đảm cũng như hứng thú để ăn khi mình muốn, chứ không chờ tới ngày nhất định như trong lịch nữa.
Có Ai, anh hiểu rằng dù có thể ma quỉ lẫn cõi Niết Bàn đều chỉ là tưởng tượng của con người, nhưng vẫn đủ thanh thản để hứa với Ai rằng khi chết đi rồi, cả hai đều sẽ trở thành ma, và sẽ mãi nhớ về nhau, để chúng ta sẽ mãi được “sống” theo một cách nào đó trên đời.
Rồi một ngày nào đó, Ai sẽ chết trước anh chăng? Giới hạn của cô ấy chỉ có 10 tháng thôi. Hay là anh sẽ chết trước? Nhưng, dù thế nào đi nữa, bây giờ anh đã thấy trời trong và xanh hơn nhiều lắm.
Airen – bằng nét vẽ trẻ con đến không ngờ, sẽ kể cho bạn một câu chuyện có phần xa xôi đấy, phảng phất dằn vặt nhưng vẫn đẹp dịu dàng. Làm sao để thắp sáng chuỗi ngày cuối của đời một con người? Đáp lại câu hỏi ấy, là hai tiếng Tình Người đang ngân lên trong vắt.
Thảo Nguyên
heheh thanks bóc tem bài viết nè
Trả lờiXóaCho link đọc oi sao ko thay đâu vậy
Trả lờiXóatruyen nay` khoang? 5 tap,VN chac' khong dich nua~ dau
Trả lờiXóaban len trang web nuoc' ngoai` ma` xem hinh` thoi
không có link đọc àh mấy bố??? Cám treo heo nhịn đói >"<
Trả lờiXóa