Minh, hướng dẫn viên du lịch ở Phú Quốc rỉ tai khách: “Muốn tắm tiên không, tui dẫn lên suối đá Bàn. Mùa này nước trong khe, tha hồ mà vùng vẫy…”. Ừ thì đi. Nhưng “tắm tiên” thì có gì vui sướng mà hăm hở thế?
Đường vào “xứ tiên”
Từ thị trấn Dương Đông (Phú Quốc) ngược lên hướng Bắc Đảo, rồi men theo con đường đất đỏ đi sâu vào núi Hàm Ninh độ 10 cây số, gửi xe máy lại một quán ăn bên đường, khách len lỏi qua những vạt rừng nguyên sinh để lên “xứ tiên”.
Đường lên suối non cây số, khách tha hồ ngắm hàng chục loại lan rừng, dương xỉ bám trên nhánh cây rừng. Thi thoảng lại trông thấy đại mộc dên dên, cầy, dẻ… cao chót vót, dễ đến 30 mét. Đặc biệt ở đây còn có cây hoa sữa, dân địa phương quen gọi là cây mùa cua to tổ chảng, người lớn vòng tay ôm cũng chưa quá nửa thân cây.
Một “tiên nữ” đang tắm ở suối Đá Bàn
Chừng nghe tiếng thác ầm ào, khách cố đi thêm ít phút đã thấy con suối trong vắt hiện ra. Phía hạ nguồn suối có vẻ hiền hòa, nước chảy tràn qua những khối đá, bề ngang khoảng chục mét, trẻ em không biết bơi cũng có thể băng qua dễ dàng.
Thi thoảng giữa dòng nước hay ven bờ suối lại có những tảng đá bề mặt nhẵn thín rộng đến vài chục mét vuông, đủ cho cả nhóm hơn chục người bày biện các đồ ăn thức uống, ca cẩm. Phải chăng bởi đặc điểm này mà người ta đã đặt cho dòng suối vào loại lớn nhất đảo Phú Quốc cái tên tượng hình: Suối Đá Bàn!
Con suối này có nguồn từ Núi Hàm Ninh - dãy núi dài nhất (hơn 30 cây số) và cao nhất (hơn 600 mét) trong số 99 ngọn núi trải dài từ Bắc chí Nam của đảo Phú Quốc. Đây cũng là nguồn chính cung cấp nước ngọt cho hồ Dương Đông, với chu vi hơn 3,5 cây số, độ sâu có chỗ lên tới 20 mét, trữ lượng nước vào khoảng 5,5 triệu mét khối, cung cấp nước sinh hoạt cho cư dân thị trấn Dương Đông.
Vừa tắm, vừa ngắm
Khách từ phương xa tìm đến cầm lòng không đặng trước vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của rừng, của suối. Đi qua mấy chỗ chỉ có cây rừng, thác nước, nhiều người đã không ngần ngại lần cởi xiêm y, mắc lên nhánh cây rừng cho khỏi ướt rồi nhảy ùm xuống dòng suối mát lạnh.
Tắm chán lại leo lên mấy bệ đá, bày con “gà rẫy” (gà vườn) và mấy lon bia mang theo ra lai rai. Nếu may mắn bắt được con cá lóc lạc vào hốc đá thì mang ra, gom lá cây rừng bật lửa lên nướng ngay bên dòng suối để nghe vị ngọt nơi đầu lưỡi.
Suối “tắm tiên” thu hút du khách nước ngoài
Nhưng cuộc chơi không đơn giản có vậy. Không biết tự hồi nào mấy “em út” mà đa số từ đất liền ra đã khéo nắm bắt nhu cầu của “tao nhân”: xem tắm thoát y, hoặc giả có “tiên nữ” tắm chung kỳ cọ cho khuây khỏa gọi là!
V, một “đại gia” thường xuyên đưa khách vào đây đãi món tắm tiên hỉ hả: “Cũng chả sao. Một bên thì vừa được… tắm, vừa được tiền, còn một đàng thì được thỏa mãn… con mắt. Toàn những em mười tám đôi mươi, da thịt nõn nà, trắng như trứng gà bóc”.
Trong danh bạ của V có cả chục số điện thoại của các em “mối ruột”, chỉ cần “a lô” là sau 30 phút các em sẽ có mặt. Nếu là khách “vãng lai”, thì đã có mấy anh chạy xe ôm ở đầu đường “tiếp thị”. Mỗi cuốc xe từ ngoài vào mất độ 60 nghìn đồng, nếu khách có nhu cầu xem “tắm tiên” hoặc tắm cùng “tiên” thì lái xe sẽ điều “tiên” tới. Tất nhiên là sau khi nhận được tiền “boa” vài trăm nghìn của khách, “tiên” sẽ phải chi cho người làm mối vài chục nghìn đồng để gọi là “có qua có lại”.
Dân ăn chơi ở Phú Quốc nói rằng “tiên nữ” bây giờ có 2 dạng: dạng sẵn sàng “lướt sóng” - quan hệ với khách ngay tại suối. Dạng thứ hai chỉ “tắm bikini” cho khách xem. Gần đây lại có mấy tay cầm máy từ đất liền ra gọi mấy em vào suối chụp ảnh “nghệ thuật”. “Ban đầu còn chụp 2 mảnh, nhưng mấy chả cứ dẻo miệng nói mãi, cuối cùng em nó cũng cởi tất: Thôi thì mấy anh cứ chụp gì thì chụp, miễn đừng cho thấy mặt em là được” - V cho hay.
Nỗi buồn “tiên nữ”
L, “tiên nữ” 17 tuổi đến từ Cái Răng, TP Cần Thơ kể: “Thường thì một buổi tắm em được khách cho độ 200 - 300 nghìn đồng. Nhưng lỡ gặp mấy ông say sỉn, dân quậy thì chả được gì, mà có khi còn phải tốn tiền mua thuốc uống, vì cảm lạnh”.
Du khách đến suối xem “tiên” tắm
Cả nhóm của L có 7 cô, L là em út, còn người lớn nhất mới 22 tuổi. Nhóm này là tiếp viên các quán bia, ngoài thị trấn Dương Đông. Buổi sáng quán thường vắng vẻ nên các cô tranh thủ đi “làm thêm”.
Mỗi lần đi tắm, L và các bạn của cô luôn được chủ quán dặn dò: “Tắm xong nhớ kéo khách về quán cho chị nhá”. L bảo: “Hôm nào có khách đến thì chủ vui, còn không thì chửi té tát”.
M có hơn 3 năm làm “tiên” thì đầy tâm trạng: “Cùng đường rồi nên tụi em mới làm “tiên” thôi anh ạ, chứ sung sướng gì đâu. Anh thử nghĩ coi, dầm mình dưới suối, lạnh héo ruột, còn mấy chả cứ ngồi trên mà nhậu tù tì, hết lon này tới lon khác rồi còn chỉ trỏ mình mà bình phẩm…Buồn…”.
Chuyện “tắm tiên” ở đây rõ ràng là một hình thức mại * trá hình. Nhưng chẳng hiểu sao nó vẫn diễn ra công khai khá lâu mà chưa thấy cơ quan chức năng “sờ gáy”.
Suối Đá Bàn
download> nếu link die
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét