Nhưng có lẽ nó đủ để đọng lại trong tâm hồn người đọc, dù chỉ như một giọt sương sẽ sớm tan vào lúc bình minh.
FUYU NO HANA
Thông tin chung:
Tên khác:
冬の花
Winter Flower
Nguyên tác: Yumeka Sumomo
Thể loại: Shoujo, lãng mạn, kịch tính, khoa học giả tưởng
Năm: 2008
NXB chính thức: Shoudensha (Nhật Bản)
Tạp chí: Mugen Anthology Gensou Collection
Tình trạng: đã hoàn thành
Review:
“Thích thật, Itadori
Có một người chị gái”
“Sao cơ?”
“Chị ấy xinh, tốt bụng, và, và còn...
Có mùi thơm như hoa
Thật tuyệt.”
“Không đâu.”
...
Từ bao giờ trên thế giới này, có những mạng người quan trọng hơn người khác?
...
Tóc đen, mắt đen. Một cậu bé có hai chân khẳng khiu như cành cây mùa đông. Chiếc áo sọc ngang quá khổ làm cậu càng thêm bé nhỏ. Và gương mặt sinh ra như chỉ để đợi chờ và quan sát. Đó là Itadori.
Bên cạnh cậu là Rakka, cô bé dành cả tuổi thơ của mình cho trò chơi đá ống lon. Và gương mặt lấm lem đầy bụi bẩn. Mái tóc nâu đẹp rối bù.
Và người chị gái xinh đẹp, tốt bụng, thơm tựa như hoa của Itadori luôn là người làm cho mái tóc rối bù của Rakka trở thành đuôi sam xinh xắn. Luôn là như vậy, cho đến một ngày...
“Nó bắt đầu đâm chồi...
Hãy vào hầm, nhanh lên!”
Mái tóc buông dài chưa kịp tết, và có lẽ sẽ mãi mãi không được tết lại. Bởi vì từ đó trở đi, không ai còn nhìn thấy người chị đó.
Tám năm trôi qua.
Quãng thời gian đủ để cậu bé Itadori trở nên cao lớn, những bộ quần áo không còn quá khổ, gương mặt có lẽ đã đẹp trai hơn... Nhưng nó không đủ để xóa đi vẻ mặt của một “người cõi khác”, nó không đủ để xóa đi cách nhìn thế giới chỉ trong tâm thế “đợi chờ và quan sát”.
Và vẫn là Rakka, cô bé đá ống lon. Mái tóc nâu vẫn dài, và rối.
Có lẽ đã lâu, Itadori đã không còn dẫn Rakka về nhà mình. Thế nên họ chỉ ngồi yên lặng bên nhau. Dẫu sao căn nhà đó cũng chẳng còn ai có thể làm mái tóc cô bé trở lại trật tự được nữa.
“Đó thực sự là một điều kì diệu. Bác sĩ thậm chí đã nói rằng tôi chỉ còn chưa đầy nửa năm để sống.”
“Chị có nghe thấy không.
Một người nữa đã được cứu hôm nay, nhờ có chị...
Nhưng chị ơi
Em không muốn kết thúc như chị
Em không muốn...”
Một người nữa đã được cứu hôm nay, nhờ có chị...
Nhưng chị ơi
Em không muốn kết thúc như chị
Em không muốn...”
Trong căn hầm tối, nơi người chị “xinh đẹp, tốt bụng, thơm tựa như hoa” đã trở thành một cái cây vô tri vô giác. Cậu bé đã luôn tỏ ra thờ ơ với cuộc đời ấy nhỏ nước mắt khóc thương cho sinh mạng đã được định đoạt của mình.
“Cậu có biết câu chuyện về con rệp mùa đông và cỏ mùa hè không?”
Có một loại nấm kí sinh dưới dạng ấu trùng. Nó khiến con vật chủ chết đi, nhưng lại trở thành một loại thuốc tuyệt vời.
Nhưng, những con rệp khác sẽ bỏ rơi con đã chết, để tránh bị lây. Kết cuộc thì, con rệp đó chỉ còn lại một mình. Đến mùa hè, khi nấm mọc lên từ cơ thể có thể nhìn thấy được, nó sẽ từ từ đi vào cái chết.
Câu chuyện ngắn ngủi và có màu kì lạ ấy, chính là câu chuyện của chị Itadori. Người con gái đã chết đi để trở thành loại thuốc thần kì, có thể cứu sống những người quan trọng cho đất nước.
Và đó cũng chính là câu chuyện của Itadori. Một ngày lặng lẽ, Rakka đã phát hiện từ cơ thể người bạn thời thơ ấu, một mùi hương "thơm tựa như hoa".
Chỉ riêng cái vòng luẩn quẩn không hồi kết ấy thôi đã là một câu chuyện bi thảm. Từ bao giờ trên thế giới này đã có những mạng người quan trọng hơn người khác? Từ bao giờ trên thế giới này đã có những người phải hy sinh vì người khác? Nhật Bản có những nhân vật quan trọng. Đất nước không thể thiếu họ được. Nhưng trong đôi mắt của Itadori, chỉ có cô bé Rakka là người quan trọng mà thôi. Cậu chẳng muốn trở thành người anh hùng vô danh vì đất nước. Cậu chỉ muốn ở lại giữa bầu trời mùa hè, đứng bên chiếc ống lon mà cô bé tóc nâu sẽ đá. Vì những điều giản dị ấy mà cậu nhỏ nước mắt tiếc thương cho mạng sống vốn chẳng còn nhiều liên hệ với cuộc đời.
Con người ta không thể ích kỉ một chút được sao?
Rakka ngây thơ đã giải quyết nỗi đau của mình bằng một phương án ngây thơ. Chú rệp sẽ chết vào mùa hạ...
“Nên chúng ta hãy đến một nơi không bao giờ có mùa hạ đi.
Hãy bỏ trốn. Bỏ trốn cùng nhau.”
Hãy bỏ trốn. Bỏ trốn cùng nhau.”
Ở một nơi không ai biết đến. Ở xa, rất xa... Nơi tuyết phủ dày mặt đất. Một mùi hương thơm tựa như hoa. Một cô bé đá ống lon.
Một kết thúc đẹp như cổ tích, ở một nơi mùa không bao giờ thay đổi. Ở một nơi vĩnh viễn trắng trong như tâm hồn của cô bé Rakka. Nơi đó, Itadori sẽ là một bông hoa của mùa đông. Dù có chắc không, Itadori sẽ bỏ mặc gia đình, bỏ mặc “những người quan trọng của đất nước” để ở bên Rakka đến tận cùng thế giới?
Những fan của thể loại shounen-ai hẳn đã quá quen với nét vẽ đơn giản, không cầu kỳ hoa mĩ nhưng phù hợp với tinh thần của tác phẩm của Yumeka Sumomo. Bà có khả năng xây dựng những hình ảnh then chốt nhằm nổi bật tính cách và số phận nhân vật, mà không cần lời nói. Đó là hình ảnh Itadori đứng cô độc bên chiếc ống lon; hay như sự xuất hiện hồn nhiên, nghịch ngợm của Rakka. Nó đã được điệp lại trên ba lần trong khuôn khổ 34 trang của tác phẩm, trong những lần gặp gỡ của Itadori và Rakka, từ khi còn là hai người bạn thời thơ ấu cho đến cái kết tạm thời của một câu chuyện tình nhuốm màu đau khổ.
Câu chuyện ngắn ngủi, và chẳng có gì đảm bảo cho tình yêu ấy dài lâu. Cũng như hoa vốn là loài sớm nở chóng tàn. Nhưng có lẽ nó đủ để đọng lại trong tâm hồn người đọc, dù chỉ như một giọt sương sẽ sớm tan vào lúc bình minh.
Erila
hay .... wá hay ..... wá cảm động ....
Trả lờiXóahay thiệt đấy
Trả lờiXóanhưg thú thật chả hỉu j`(mìh wá ngu chăg???)
Lời văn đi sâu vào lòng người.
Trả lờiXóaTuyệt vời từ ngôn ngữ cho đến nét vẽ
Trả lờiXóa